Đêm xuống, Trần Ninh được ngủ cùng Mai Tỷ.
Hai người từ nhỏ đến lướt đã nhận thức nhau, cũng không phải lần đầu tiên nằm trên cùng một chiếc giường, khi còn bé Mai Tỷ còn thường tắm rửa cho hắn.
Nhưng chẳng biết vì sao hôm nay nằm cùng một chỗ, Trần Ninh cảm thấy cả người mình nóng lên, có một cổ rạo rực khó tả, mà ở đối diện làn da trắng nõn nà của Mai Tỷ cũng ửng hồng vô cùng kiều diễm.
Cảm nhận được hơi thở nóng hổi của hắn, Mai Tỷ cắn nhẹ cánh môi nói:
“Tiểu Ninh, đệ thay đổi nhiều quá. ”
Hiện tại ở trước mặt nàng không còn là thiếu niên yếu đuối tật nguyền ngày ấy, thay vào đó là một thanh niên trai tráng khoẻ mạnh, thân thể cao thẳng, khuôn mặt tuy không quá đẹp trai xuất chúng nhưng lại đường nét rõ ràng, góc cạnh nam tính, tạo cảm giác kiên nghị, trầm ổn cho người đối diện.
Mai Tỷ biết sự biến đổi này của Trần Ninh là vì hắn ăn vào trái tim Ma Tộc, nhưng nàng lại không chút cảm thấy bài xích hay chán ghét, ngược lại nhịp tim đập rất nhanh khi ở bên cạnh hắn.
“Tỷ cũng rất khác. ” Trần Ninh si mê ngắm nhìn người con gái bên cạnh mình.
Việc thức tỉnh trở thành Hồn Sư khiến khí chất của Mai Tỷ trở nên cao quý, thoát tục, không thể liên tưởng đến thiếu nữ thôn quê bán bánh bao hôm nào, mà là một vị tiểu thư xuất thân danh môn vọng tộc.
Mỗi một cái nhăn mày, một nụ cười của nàng đều khiến hắn thần hồn điên đảo.
Không nhịn được nữa, Trần Ninh nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo thon thả của nàng, mềm mại và uyển chuyển.
Hắn kéo nàng vào lòng, có chút run rẩy nhẹ hôn lên trán nàng.
Mai Tỷ nhắm mắt đón nhận, hàng mi cong rung động, bàn tay nhỏ nhắn siết chặt cho thấy tâm tình khẩn trương của nàng.
Nhưng động tác của Trần Ninh quá mức nhẹ nhàng, trân trọng khiến nàng an tâm,cơ thể cũng dần dần buông lỏng.
Môi hắn lướt từ trán nàng xuống mũi nàng, lướt qua gò má, sau đó kích động hôn lên bờ môi anh đào đỏ thắm như cánh hồng kia.
Thân thể hai người run lên lẩy bẩy.
Tư vị nụ hôn trọn vẹn diễn ra thật sự quá mức tuyệt vời, cảm thấy vẫn chưa đủ. .. Trần Ninh duỗi ra đầu lưỡi.
“Ưm. ”
Mai Tỷ nhẹ nỉ non, hé mở cánh môi.
Lưỡi cả hai đã tìm thấy nhau, ướt át, mặn nồng và ngọt ngào khó tả.
Như phát hiện ra tân thế giới, cả hai ôm chặt lấy nhau, vừa thở hổn hển vừa thưởng thức nụ hôn một cách nồng nhiệt.
Trần Ninh nhẹ cởi xuống một lớp áo ngoài của nàng.
Mai Tỷ rùng mình, một tia tỉnh táo lấy lại trong ánh mắt mê ly, vội vàng đem hắn đẩy ra.
“Mai, đệ yêu tỷ. ” Trần Ninh thâm tình nói.
Đôi mắt đẹp của nàng ngập nước, Mai Tỷ hôn phớt lên môi hắn thổ khí như lan:
“Tỷ cũng yêu đệ, có thể chết vì đệ. ”
Trần Ninh biết đây không phải lời nói suông, bởi vì trước đó nàng đã chứng minh tất cả, nàng đã có thể vì tương lai của hắn mà bán hết tài sản, nàng cũng có thể vì hắn mà xém chút mất mạng.
Ông trời quả thật biết cách bù đắp cho hắn, từ nhỏ hắn thiếu thốn tình thương của phụ mẫu, đổi lại hắn có được người yêu tuyệt vời.
Cảm giác được phản ứng dị thường phía dưới hắn chạm vào đùi mình, Mai Tỷ vừa thương vừa tội nói:
“Tỷ cũng muốn dâng mình cho đệ, nhưng mà đệ chưa đủ tuổi đâu. ”
Trần Ninh cười khổ một tiếng.
Ở quốc gia này của hắn, nam và nữ 18 tuổi mới được kết hôn, hắn còn chưa thi vào học viện, đương nhiên không đủ tuổi rồi.
“Nhưng đệ khó chịu quá. ” Trần Ninh khổ sở không thôi.
Hắn chưa bao giờ cảm thấy thân thể mình kỳ lạ như vậy, như một cái lò lửa muốn nổ tung, cả người căng cứng, dường như chính trái tim Ma Tộc đã tác động đến cơ thể hắn, khiến phương diện này của hắn khác biệt ngày thường.
Mai Tỷ nhẹ cắn cắn môi hạ quyết định, nhu tình nắm lấy tay hắn kéo đi:
“Vào phòng tắm, tỷ đền bù cho. ”
Phòng tắm ở Mai Ninh Trang Viên to lớn không hợp thói thường.
Nói là phòng tắm nhưng nơi này có cả một suối nước nóng sang trọng bên trong, diện tích lớn gấp chục lần so với nhà của Trần Ninh ngày trước, khói trắng từ hơi nước bốc lên mờ ảo.
Nhưng Trần Ninh không quan tâm, bởi tất cả sự chú ý của hắn đều đã bị thu hút bởi người yêu của mình.
Chẳng biết từ bao giờ nàng đã thoát xuống tất cả vải che thân, để lộ băng cơ ngọc cốt, làn da trắng ngần không chút tỳ vết, đôi chân thon dài miên mang, núi non trùng điệp ép sát vào nhau, một đoá hoa xinh hồng nhuận ướt át ẩn sau đám cỏ đen tinh xảo.
“Còn ngây ngốc chỗ đó làm gì? Không mau cởi đồ ra tắm rửa?” Mai Tỷ giả vờ gắt giọng để giấu đi sự xấu hổ.
Trần Ninh gật mạnh đầu: “Hiện tại tỷ chính là nữ hoàng, tỷ nói gì đệ nghe nấy. ”
“Chỉ biết nịnh. ” Mai Tỷ bật cười.
Hai người ôm lấy nhau tiến xuống dòng suối ấm áp.
. ..
Không biết qua bao lâu sau, Trần Ninh bế giai nhân theo kiểu công chúa trở về giường ngủ, ôm nàng trong ngực hắn mãn nguyện nói:
“Tỷ quá tuyệt vời. ”
Tuy rằng còn bước cuối cùng chưa thể thực hành, hắn và nàng chưa chính thức hoà quyện thành một thể nhưng những hành động, những cử chỉ âu yếm của Mai Tỷ cũng khiến hắn thoát khỏi chốn trần gian.
Hắn như đứa trẻ tựa đầu vào lòng nàng, hưởng thụ sự dịu dàng có thể hoà tan linh hồn hắn.
“Thích không?” Mai Tỷ lém lỉnh hỏi.
“Thích muốn chết. ” Trần Ninh hứng thú trêu nàng:
“Vì sao tỷ lợi hại như vậy? bản năng của tình yêu chăng?”
“Ngốc quá. ” Mai Tỷ gò má đỏ lên nhỏ giọng nói:
“Tỷ cũng đến tuổi lấy chồng rồi, được những đại thẩm trong làng chỉ dạy kinh nghiệm. ”
“Hừ. ” Trần Ninh bĩu môi: “Mấy đại thẩm, đại bá đó chỉ ước có tỷ làm con dâu. ”
“Hiện tại sợ rằng không được nữa. ” Mai Tỷ cười buồn.
Trần Ninh cũng thở dài, gác tay trên trán ngửa đầu nhìn lên trần.
Hắn từ nhỏ đến lớn đã sống ở Làng Tiểu Viên, có tình yêu quê hương, tình cảm tha thiết với ngôi làng nhỏ đó.
Hiện tại làng bị Ma Tộc đột kích, máu lửa bao trùm, cũng không biết còn ai may mắn sống sót hay không.
Như cảm nhận được suy nghĩ của hắn, Mai Tỷ nghiêm túc lên tiếng:
“Nếu người ở làng Tiểu Viên còn sống, vô tình gặp được họ cũng không thể nhận thân, cứ giả vờ không quen. ”
“Đệ hiểu rồi. ” Trần Ninh gật đầu.
Hắn hiểu ý của nàng, hai người đã giết chết tên sát thủ kia ở gần làng Tiểu Viên, nếu như để bị phát hiện ra thân phận thật sự, kiểu gì cũng sẽ bị nghi ngờ điều tra.
Mai Tỷ hiện tại là Hồn Sư nên không sợ, nhưng Trần Ninh trong người còn mang theo lực lượng của Ma Tộc, hậu hoạn khôn lường.
Bí mật đó cứ giữ chặt ở trong lòng, cả đời cũng không tiết lộ.
“Kế tiếp đệ có dự định gì không?” Mai Tỷ dịu dàng vuốt ve lồng ngực hắn.
Trần Ninh nắm lấy tay nàng hôn một ngụm, nói:
“Khai Minh Thành là một trong những thành trì lớn nhất Định Nam Quốc, đây là nơi rất thích hợp để phát triển, đệ sẽ ứng tuyển vào Khai Minh Y Viện. ”
Hiện tại với số điểm Linh Lực của hắn, đã thừa điều kiện để vào Y Viện rồi.
“Đệ vẫn lựa chọn làm một Y Sư à? thế những lĩnh vực khác thì sao?” Mai Tỷ ôn nhu hỏi.
Nàng cảm thấy với khả năng hiện nay của Trần Ninh, làm Y Sư sẽ rất uổng phí.
“Làm Y Sư là tâm nguyện của phụ thân và mẫu thân, dù tương lai thế nào đi chăng nữa, Y Sư là đệ chắc chắn phải làm. ” Trần Ninh mỉm cười:
“Nhưng đệ cũng sẽ theo đuổi lĩnh vực khác. ”
Hắn không có nói với Mai Tỷ việc mình sở hữu di vật do phụ thân để lại, môn công pháp Ngự Long Chân Kinh mà Đại Kỵ Sĩ mới đủ tư cách tu luyện, còn có quả trứng thần bí.
Trường hợp bình thường nếu một người không thi vào Học Viện Quân Sự, hắn chắc chắn sẽ không thể đạt đến Đại Kỵ Sĩ.
Hiện tại Trần Ninh dù muốn thi vào Học Viện Quân Sự cũng đã muộn rồi, bởi vì phần lớn thời gian của hắn đều học kiến thức về lĩnh vực Y Sư, nếu hiện tại mới chuyển sang học về lĩnh vực Kỵ Sĩ e rằng phải mất vài năm nữa, lúc đó độ tuổi của hắn đã vượt mức thi tuyển, làm chậm con đường phát triển.
Kỵ Sĩ không quý hiếm như Hồn Sư, ngươi đã bỏ lỡ giai đoạn chọn chức nghiệp tốt nhất, sẽ không ai ưu ái thu nhận ngươi cả.
Nhưng đừng quên rằng, Trần Ninh có năng lực của Ma Tộc.
Ở trạng thái Ma Tộc, thực lực của hắn còn hơn cả Đại Kỵ Sĩ, hắn đã đủ điều kiện tu luyện Ngự Long Chân Kinh, chỉ thiếu kiến thức phù hợp mà thôi.
Thế nên kế hoạch của Trần Ninh chính là thi vào Y Viện, trở thành một Y Sư cao cấp, sau đó sẽ dùng những ưu đãi nhận được từ Y Sư thu thập những kiến thức về Kỵ Sĩ, âm thầm tu luyện Ngự Long Chân Kinh, trở thành một Kỵ Sĩ chân chính.
Đương nhiên trước khi thành công, Trần Ninh sẽ giữ bí mật tuyệt đối kế hoạch của mình.
Hắn muốn làm Y Kỵ Song Tu, vừa có được khả năng điều trị của Y Sư, vừa có được chiến lực cường hoành của Kỵ Sĩ.
Còn trạng thái hoá Ma. ..
Đó sẽ là át chủ bài cuối cùng.
Mai Tỷ ôm chặt lấy người đàn ông của đời mình, thanh âm nhẹ nhàng nhưng đầy kiên định:
“Lựa chọn tương lai là việc của đệ, toàn tâm ủng hộ đệ là bổn phận của tỷ. ”